Bốn thư và bài gồm: “Thư gửi các đồng chí tỉnh nhà” (17-9-1945); bài “Chính phủ là công bộc của dân” đăng báo Cứu Quốc (19-9-1945); “Thư gửi ủy ban nhân dân các kỳ, tỉnh, huyện và làng” (17-10-1945) và bài “Sao cho được lòng dân?” đăng báo Cứu Quốc (12-10-1945)(1).
Trong “Thư gửi các đồng chí tỉnh nhà”, Bác không lấy danh nghĩa là Chủ tịch Chính phủ mà “chỉ lấy danh nghĩa của một người đồng chí già mà viết để san sẻ ít nhiều kinh nghiệm”. Và Bác bảo đảm: “Trong công tác, có vấn đề gì khó giải quyết, các đồng chí cứ viết thư thảo luận với tôi. Tôi rất sẵn sàng giúp ý kiến”. Đây là một bức thư dành riêng cho những người đang đảm trách công tác quản lý nhà nước ở quê hương, rất thân tình. Trong thư, Bác nêu rõ chính sách của Chính phủ: “Nói tóm tắt, thì chính sách của Chính phủ là: Củng cố sự đoàn kết toàn dân. Sửa đổi những khuyết điểm khắp các phương diện”.
Trong thư, Bác cũng cảnh báo những người đồng hương cần sửa ngay các khuyết điểm, trong đó có bệnh lạm dụng quyền lực, đồng thời nhắc nhở các cán bộ, đảng viên phải đề phòng hủ hóa. Người nêu rõ: “Cán bộ ta nhiều người “cúc cung tận tụy”, hết sức trung thành với nhiệm vụ, với Chính phủ... Nhưng cũng có người hủ hóa, lên mặt làm quan cách mạng, hoặc là độc hành độc đoán, hoặc là dĩ công dinh tư. Thậm chí dùng pháp công để báo thù tư, làm cho dân oán đến Chính phủ và Đoàn thể”.
Trong bài “Chính phủ là công bộc của dân”, Bác đã nhắc nhở chọn lựa những người tốt vào ủy ban nhân dân các làng, phủ. Người nhắc rằng phải chọn người công tâm, trung thành, sốt sắng với quyền lợi dân chúng… được dân làng tín nhiệm; dứt khoát không thể để ai “nhờ tiền tài hay một thế lực gì khác mà chui vào lọt các Ủy ban đó”. Bác cũng cảnh báo việc các nhân viên ủy ban lợi dụng danh nghĩa ủy ban để “gây bè tìm cánh, đưa người “trong nhà trong họ” vào làm việc với mình”.